Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

BỐN MƯƠI NĂM

BỐN MƯƠI NĂM

Qua cửa - bóng câu bốn chục năm
Tình trăng như mãi cứ đêm rằm
Mặc cho mưa gió dồn mây xám
Thây kệ bể dâu trộn cát lầm
Cảm nghĩa Ngưu Chàng buông tiếng hỏi
Tri ân Chức Ả gửi lời thăm
Mốt mai tóc bạc còn đâu rụng
Cũng đáng đời ta hết ruột tằm.

Phan Tự Trí – 01/11/2015


Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

TÓC NÀO CHẲNG BẠC

TÓC NÀO CHẲNG BẠC

Gió nắng thường xuyên xối đỉnh đầu
Tóc nào chẳng bạc, chẳng hư sâu
Bao nhiêu năm tháng nâng ly đắng
Là bấy thời gian ngậm chén sầu
Ngắn ngủi trời quang tươi dáng ngọc
Lê thê đất lạnh đẫm dòng châu
Còn may khuya sớm vui chồng vợ
Dẫu vượt non ngàn mãi có nhau.

Phan Tự Trí – 28/10/2015


Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

DÌM QUÂN BÀNH TRƯỚNG

DÌM QUÂN BÀNH TRƯỚNG
                                                ( Tập Kiều )
                                                Đông Thái – Phan Tự Trí

Bạn đâu cũng tổ bợm già, 
Lắm trò khốc hại chẳng qua vì tiền.
Mập mờ đánh lận con đen
Quen mùi lại kiếm ăn miền Biển Đông
Hở môi nào biết thẹn thùng,
Còn treo mấy ngọn cờ hồng được sao ?
Trước binh sau tướng lao xao
Một lời là một vận vào khó nghe.
Phải điều ăn xổi ở thì
Đã dơ bụng nghĩ, lại dơ miệng cười
Đâm tàu người xuống biển  khơi
Á chê bất nghĩa, Âu cười vô lương
Ma đưa lối, quỷ đưa đường
Còn đâu liêm sỉ, trông gương mặt dày
Giở trò phỉnh đó lừa đây 
Dàn khoan, tàu chiến một bầy hung hăng
Phơi ra án đã rõ ràng
Đem khoan rốn bể rõ ràng Việt Nam
Chặn tay ác quỷ nhúng chàm 
Năm châu đã thấy bất bằng nào tha 
Trông người mà nghĩ đến ta 
Xin đừng cả nể mà ra phụ lòng 
Bạch Đằng giang sóng đùng đùng 
Muôn binh nghìn tướng trùng trùng ra quân 
Dìm quân bành trướng bất nhân 
Sao cho sỉ nhục một lần mới thôi 
Biển Đông lớp lớp sóng dồi  
Nghìn xưa chẳng thẹn những lời non sông 
Dìm quân mèo mả gà đồng 

Khát khao mới thoả tấm lòng nhân dân./.

MÙNG SINH NHẬT THẦY THÍCH TÍN THUẬN

MUỢN CHỮ CHÚC THẦY
(Họa)

Én liệng xập xè đỡ rét không
Mà ai tới được với non Bồng
Trăm năm dằng dặc đâu vài khắc
Nghìn dặm chốc đà đã mấy đông
Tâm mãi bằng an, hồn mãi tịnh
Hương thêm thấm đượm, lửa thêm nồng
Mong Thầy tích phước vơi phiền não
Giữa một cõi trần vốn sắc không.


Phan Tự Trí – 25/10/2015

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

SAO ĐÀNH

SAO ĐÀNH

Người đi bỏ lại ánh dương tà
Nỡ để đơn hình ta với ta
Đã vướng tơ lan nơi vạn phúc
Còn lưu duyên điệp xứ ngàn hoa
Mơ màng dáng ngọc nào phai được
Hư ảo hương tình chẳng thoáng qua
Đã quá nửa đời chênh bóng nguyệt
Sao đành đau đáu mãi trời xa.

Phan Tự Trí – 22/10/2015


VỀ QUÊ XƯA




VỀ QUÊ XƯA

Náo nức nào hơn được trở về
Kể từ cất bước biệt làng quê            
Xôn xao câu hỏi, bà sang lối
Rộn rã tiếng chào, cụ xuống xe
Mới đó …già sao! Lòng tủi tủi
Hôm nào… nhớn thế! Mắt hoe hoe
May còn bến nước là y cũ
Bạc cũng soi buồn tóc lũy tre.         

Phan Tự Trí – 21/10/2015


Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

TẶNG VỢ YÊU - Nhân 40 năm ngày cưới




ĐẾN CẠN DÒNG
Tặng vợ yêu

Từ bữa gặp em bốn mấy đông
Còn đây hương dẻ mãi nao lòng
Sương giăng màn kép rung vai rúm
Khói cuộn chăn đơn thiếu lửa bùng
Sắn củ mót về mơ bát xúp
Thơ vần chợt lóe ước con sông
Nào hay thủy lợi thành cơ nghiệp
Đeo đẵng tình duyên đến cạn dòng !
                    
Phan Tự Trí – 20/10/2015
(Kỹ sư công trình thủy)

Mùa Đông 1969:
Rừng Lục Nam – Hà Bắc, những ngày học sơ tán
-         Nghỉ học là vào rừng nhặt hạt dẻ, rang ăn.
-         Đói, rét: mót sắn nấu cháo, mót củi chụm chống rét.


Nhân ngày phụ nữ 20 tháng 10


MẸ

Lưng cong như nét họa chân trời,
Chân lấm tay bùn giữa cỏ hôi !
Ngàn gánh khổ đau chưa bớt giội
Nửa ly hạnh phước chẳng tăng dồi
Đường xa gối mỏi tâm nào cạn
Gánh nặng vai oằn chí có vơi
Mãi giữa loay hoay dòng xoáy phận
Vì con! Mẹ gắng gỏi cho đời !

Phan Tự Trí – 10/2015


Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

TÌM NHAU

TÌM NHAU

Lạc bước tìm em mãi ngọn sông
May ra còn ủ chút hương nồng
Để cho mát dạ lúc đầu hạ
Với khỏi buốt lòng buổi giữa đông
Đầu bạc tóc còn bay bến đợi
Da mồi chân vẫn xuống đò mong
Thiên thu câu hỏi còn treo mãi:
Em tận phương nào, có nhớ không ?
                    
Phan Tự Trí – 17/10/2015


HOÀNG HÔN

Chìm đắm trời xa sẫm bóng chiều
Vớt lên ngàn vạn …tiếng người yêu
Lắng nghe mách bảo trong thinh vắng
Nguyên thủy ngàn năm một dáng kiều.


PTT – 17/10/2015

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

TÍCH ĐẦU RAU



ĐẦU RAU
 (Dĩ Lục Vi Thủ Hạ Cú)

Ơi người được nhớ tích đầu rau
Đầu bếp ba quân chuyện quá rầu
Quá tội anh em càng thấm ngãi
Thấm duyên chồng vợ mới nên giàu
Nên tình nên nghĩa, vui cùng hưởng
Cùng tử cùng sinh, nạn có nhau
Có thế  muôn đời thêm quý trọng
Quý nhân nay biết ở phương nào !

Phan Tự Trí
08-10-2015

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

NÍU CHÂN

NÍU CHÂN
(Áp Cú)

Trời dẫu trưa rồi vẫn ghé ngang
Ngang qua còn đợi ánh trăng vàng
Vàng in ngấn nước non phơi tím
Tím lặn truông hồn cỏ trải xanh
Xanh hết mưa buồn thăm  Ả Chức
Chức tàn gió thảm biệt Ngưu Lang
Lang thang cũng có hồi ngưng bước
Bước nặng quê nhà đã níu chân !

Phan Tự Trí
06-10-2015

CHẲNG MƠ...

CHẲNG MƠ, ĐÀO

Đi đâu ? vợ đuổi tuốt sang Lào!     
Không lẽ chia lìa: Khó lắm! Chao !
Cảnh đã nước này, đành quá cảnh
Lao rồi chiêu ấy, phải theo lao !     
Bơ vơ trăng khách, chơi cùng cuội
Đơn chiếc cung người, bạn với sao
Đến lạy em thôi ! xin trở lại !
Thà cho đêm lạnh chẳng Mơ, Đào !


Phan Tự Trí  - 7/10/2015


Nán lại người ơi chút nữa nè
Bên nhau vài phút có nhăm nhe
Kẻo để ngày mong buồn tựa quở...
Rồi ra đêm nhớ khổ như ghè…
Hãy ôm hãy siết, dù dao cắt
Đừng thả đừng buông, kệ búa đe !
Địa chấn nổi cơn, đời lộn ngược
Quờ tay giá lạnh - biết mơ… dè !


 PHAN TỰ TRÍ , 6-10-2015

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

KHOÁC CHÚT

KHOÁC CHÚT
(Thủ Vĩ Đảo Ngữ Cú)

Tôi thường suy nghĩ, cỡ như tôi
Mười thứ trời ban trọn …cả mười
Dáng thấy đoan trang, ừ đỏm… dáng
Người trông chững chạc, cũng ra …người!
Lẻ bầy chán rứa ? đừng xây …lẻ
Đôi lứa ưng rồi ? cứ dựng …đôi
Khoác chút , ôi chà! Ai muốn khoác                  
Thôi mà! Tất cả thế mà thôi !

Phan Tự Trí

04-10-2015

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

MỪNG SINH NHẬT LÊ BÂN

MẤY DÒNG

( Mừng Sinh nhật Lê Bân - Nguyễn Hữu Lân )


Chưa chộ ngài mô hót nịnh ông
Tui xin xông đất có ưng không?
Sáu lăm ngó bộ đang còn muốn…
Bách tuế coi mòi vẫn cứ trông…
Sự nghiệp cao vời ai mấy sánh
Cháu con phương trưởng khối người mong
Lâu lâu gặp gỡ đang là quý
Dẫu chẳng bánh, hoa, chỉ mấy dòng.


Phan Tự Trí -04/10/2015



CHÈ TRÔI NƯỚC




CHÈ TRÔI NƯỚC

Thoáng nhìn da mật trượt hoa khôi      
Mới biết rằng em phận nổi trôi
Ngon mặt để tim chàng mãi đắm
Ngọt lòng cho dáng chị thêm tươi
Vài dây dừa nạo dòn răng nhé
Một chút mè rang điếc mũi thôi
Đường, muối, đậu, gừng…nên nỗi nhớ
Đi xa còn hẹn phải về…xơi.


PHAN TỰ TRÍ - 03/10/2015




Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

NHÀ TÔI

NHÀ TÔI
Lặng lẽ khiêm nhường chẳng tự kiêu
Khen em nhận ít chỉ cho nhiều
Nhớ khi lều cỏ nào treo rá
Bởi có tim vàng khỏi thủng niêu
Đói khổ chung lưng từng sớm tối
Gian nan đấu cật những khuya chiều
Hớp hồn ấy vậy ngày xưa ngỡ …
Tán mãi đôi hồi tưởng chẳng xiêu !
Tán mãi đôi hồi tưởng chẳng xiêu
Yêu anh đâu phải chỗ người siêu:
Xênh xang áo mão - hàng quơ rác
Khệnh khạng chức quyền - hạng vét niêu
Tự nhận vợ chồng vui chẳng ít
Quàng vơ con cháu khổ không nhiều
Nách mang tay xách cho bầy ổ
Đầm ấm, danh thơm – quả đáng chiều./.

03/10/2015 – Phan Tự Trí


Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

TUỔI GIÀ





TUỔI GIÀ
( Nhân ngày quốc tế người cao tuổi 1/10 )

SỐNG KHỎE

Trăng đã nhòm song kệ tuổi già
Chưa dừng náo nức với muôn hoa
Đường quyền còn chuẩn đâu chờ rượu
Lối cước nào sai chẳng đợi trà
Tảng sáng thể dục theo điệu nhạc
Đầu hôm thơ phú kiểm lời ca
Để sâu giấc ngủ đêm thanh thản
Có lẽ mơ màng điệu Gió Ga (*).

(*)Yoga

SỐNG VUI, CÓ ÍCH

Chẳng ngại gì đâu xả hết ga.
Bà – ông đã luyện cứ song ca
Mở câu vào đoạn cho mềm giọng
Dọn chỗ đến khuông khỏi lỗi trà
Sá kể lưng còng tươi nét mặt
Cho dù chân chậm thắm màu hoa
Râm ran nhà cửa vui con cháu
Hậu thế yên tâm – của dưỡng già.


Phan Tự Trí -1/10/2015

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...