Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017

DUYÊN NGHIỆP

DUYÊN NGHIỆP
(Tung hoành trục khoán)

ĐỒNG NAI MUÔN VẠN TÌNH THƯƠNG MÃI
BẾN ĐỢI MỘT THỜI BẠN NHỚ CHĂNG

ĐỒNG ruộng reo vui thảm lúa váng
NAI vàng ngơ ngác ngỡ thềm trăng
MUÔN dòng khéo chắn nên hồ chứa
VẠN giọt khôn ngừng hóa đập dâng
TÌNH gửi ráng gìn đừng để thấm
THƯƠNG trao cố giữ chớ cho tràn
MÃI yêu thủy lợi thành duyên nghiệp
BẾN ĐỢI MỘT THỜI BẠN NHỚ CHĂNG!

Đông Thái Phan Tự Trí
(Dự họp mặt Hội Thủy lợi Đồng Nai 2017)



TRỞ LẠI CHỐN XƯA

TRỞ LẠI CHỐN XƯA
Trở lại chốn xưa buổi tựu trường
Năm mươi năm trước quá là thương
Chân run phải chịu đeo quần lửng
Bụng đói đành chui sục sắn rừng.
Ôn cổ nào quên... dòng Suối Mỡ
Tri tân càng nhớ... gốc Đa Dùm
Thưa dần bạn cũ, bao giờ lại ...
Thủy lợi một đời ngấm gió sương.

Phan Tự Trí – Cựu SV Đại học thủy lợi khóa 11
Trong hình ảnh có thể có: thực vật, ngoài trời và thiên nhiên
Trong hình ảnh có thể có: ngoài trời, nước và thiên nhiên
Trong hình ảnh có thể có: cây, thực vật, bầu trời, cỏ, ngoài trời và thiên nhiên
GỬI VÀO MÂY
Dẫu biết ai là khóm trúc xinh
Cớ chi em phải ở bên đình
Trăng khuya đã hẹn chờ bao buổi
Hoa thắm chưa trao đứng một mình
Mới giở trang Kiều xem cổ lục 
Rồi sang bản Mộng thấy phong tình
Đành nâng tâm sự vào mây bạc
Đâu nỡ suốt đời mãi lặng thinh.

Phan Tự Trí
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, văn bản
Trong hình ảnh có thể có: đám mây, bầu trời, ngoài trời và thiên nhiên

NHẮN CUỘI
Đã bị ai lừa thế Cuội ơi 
Mà sao thườn thượt chẳng ra người 
Cung Hằng gái đẹp thôi đừng dụ
Đồng Quảng cỏ mềm chớ có xơi 
Móng dưới đâu còn đau miếng khóc 
Hàm trên đã mất dở câu cười 
Mau về hạ giới trâu thôi khổ 
Đừng bởi ham giàu chết Cuội ơi.

Phan Tự Trí
Không có văn bản thay thế tự động nào.
Không có văn bản thay thế tự động nào.

MÃI VUI CÂU VÍ
Vầng thóc thầm in bóng chị tôi
Bao nhiêu mưa bão tụ đây rồi
Chén cơm thơm xót mùi rơm mới
Manh áo ấm nồng vị cỏ hôi
Một nắng dẫu phai làn tóc rối
Hai sương vẫn thắm nét môi cười
Để cho đời mãi vui câu ví
Khoảnh khắc người ghi quá tuyệt vời.

Ảnh Cao Đông 22-10-2017
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và ngoài trời

RỪNG THU CỞI ÁO

RỪNG THU CỞI ÁO

(Lục ngôn)

Lối mòn xưa ấy đã từng qua

Đến buổi rừng thu cởi áo già
Có phải ai thầm nhớ cội
Hay là ấy chạnh buồn hoa
Mây giăng thấu màn sương lạnh
Trăng lặn quơ ánh mắt nhòa
Có nảy kịp không nhành lộc mới?
Cánh bằng thăm thẳm chốn trời xa

PTT – Mùa lá rụng 2017
Trong hình ảnh có thể có: cây, thực vật, bầu trời, ngoài trời và thiên nhiên
Trong hình ảnh có thể có: chim và bầu trời

RƯỢU TÌNH

RƯỢU TÌNH
(Tăng P.Y, cô nàng bán rượu)

Đời hãy còn thương biếu rượu tình
Để hừng hương lửa mắt em xinh
Đầu đông ren rét ta bừng tỉnh
Cuối chợ nôn nao lại nhớ mình
Men ấm càng se duyên mấy kiếp
Lòng nao những tiếc nợ ba sinh
Phải chi ...Út ế vài phiên nữa
Có lẽ càng say nguyệt xế mành.

PTT – 22-10-2017

ĐÂU KÉM TƯƠI

ĐÂU KÉM TƯƠI
Tặng gấy thương 20 tháng 10

Hoa vẫn thắm khoe giữa tháng mười
Lá vàng đến độ lặng thầm rơi
Bên em dẫu có phơ đầu trắng
Vẫn nhoẻn nụ tình đâu kém tươi.

Trong hình ảnh có thể có: văn bản

XIN HỨA

XIN HỨA
(Mai là ngày 20/10, trước vợ, xin hứa)

Phải tôi tốn vải bởi lưng dài
Giỏi né chuyện đời gánh nặng vai
Mấy việc làng rao, vờ điếc mõ
Bao công vợ bảo, cứ tơ nai
Tình ngâm chén rượu hay chờ bạn
Hoa ướp vần thơ riết đợi ai
Đã “tự kiểm” rồi, còn dở lắm!
Được rồi xin hứa! Để ... ngày mai !

Hứa lèo, cố chấp, kệ ngày mai !
Đầu vịt nác vòi, nỏ thấm ai
Thà lệ tuôn dòng thâm mắt chống 
Kẻo mồ hôi hột đẫm lưng nai.
Lửa tình vẫn đượm... mong tròn vở
Vị nghĩa thêm nồng... ước vẹn vai
Tóc chẳng còn xanh màu tuổi trẻ
Thì mơ chi lắm ... kệ đêm dài.

Phan Tự Trí - 19-10- 2017
(2 năm: 2015-2017, lại hứa lèo nối thêm vần)

Trong hình ảnh có thể có: hoa

CÒN MÃI RẠNG

CÒN MÃI RẠNG
Tự tình một khúc giữa trời trăng
Đau đáu lòng ai gửi chị Hằng
Thu đẫm chung tình nao giọt nhớ
Hè phai cánh phượng rũ cành thương
Dâng hương đền nghĩa xuyên màn thẳm
Giữ lửa lò yêu suốt dặm trường
Ngôn ngoại chẳng già theo tuổi hạc
Đêm rằm còn mãi rạng Tân Cương.

Đông Thái Phan Tự Trí
(Trung Thu 2017 - Thầy Nguyễn Quang Hướng tặng sách)



LỜI NEO


LỜI NEO

Sóng lượn lời ma cứ gọi mời
Gửi bao cám dỗ giữa trùng khơi
Để mơ tiên thủy là vi diệu
Rồi tưởng hoàng thiên quá tuyệt vời
Ngất ngưỡng cột buồm đâm bối rối
Chòng chành lèo lái đắm chơi vơi 
Em không níu giữ cho qua được
Đành chịu thuyền tan mộng cuối trời!

Phan Tự Trí
Kirkland, United States – 16/6/2016

Thấy người ta lưu giữ cẩn thận một chiếc neo tàu ở góc vườn, chắc là gắn bó nhiều kỷ niệm. (hình kèm theo)
Không có điều kiện tìm hiểu, tôi giả thiết trong vô vàn giả thiết - một “lời neo”


7 CHÀNG NGỰ ... LÂM

7 CHÀNG NGỰ ... LÂM

Chiến, Lược, Chính, Sanh, Kính, Đạt, Trình * 
Bảy chàng pháo thủ ngự ... lâm sinh
Lâu ngày gặp lại bao la sự
Mới bữa chia xa bát ngát tình

Bế trí bao điều nay cởi mở
Khai tâm khối chuyện nỏ mần thinh
Bây chừ tóc đã màu mây cả
Ước được khi mô nữa cạn ... bình ?


Đông Thái Phan Tự Trí - Biên Hòa – Đồng Nai
* 7 người bạn đồng nghiệp (Lâm nghiệp) mấy mươi năm mới có dịp gặp nhau tại Biên Hòa, vui vẻ, lưu luyến, biết còn có dịp nào?

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang ngồi, đang ăn và món ăn
Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang cười, mọi người đang ăn

BIẾT MẤY ĐÔNG

BIẾT MẤY ĐÔNG
Xa vắng người đi biết mấy đông
Từ khi cô ấy vẫn chưa chồng
Non mòn bóng xế còn mong đợi
Biển cạn nước ròng chẳng đếm đong
Thuyền chở ân tình không đắm mạn
Buồm giăng nỗi nhớ mãi căng phồng
Dẫu ngày hoá đá không phai lợt
Chàng mải phương nào có thấu không?

Phan Tự Trí
Không có văn bản thay thế tự động nào.
BÀI HỌA (Nói với con gái yêu ngày con đi lấy chồng)
Con đã đi rồi, có đúng không?
Từ nay con hết cảnh “chưa chồng”
Non cao bóng cả hằng mong đợi
Hạ ngắn đông dài, cứ ngóng trông
Thuyền nhớ tình cha không chở hết
Buồm ơn nghĩa mẹ mãi thong dong
Dẫu mai con lớn, mòn bia đá
Dám tấc vàng sai (*), con biết không?


Thơ cụ Nguyễn Du: “Dẫu mòn bia đá, dám sai tấc vàng”.

PHẢI THẾ KHÔNG?

PHẢI THẾ KHÔNG?
Đục mãi nay về đậu bến trong
Còn chi canh cánh nữa bên lòng ?
Tấc gang mới đó chưa tàn hạ
Nghìn dặm chốc đà biết mấy đông
Môi ấm nào phai chùm bổi hổi
Tóc mềm dư thoảng chút bâng khuâng
Như bông thiên điểu vờn trong nắng
Giọt lệ em cười, phải thế không ?

Phan Tự Trí – 06-10-2016
Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật, thiên nhiên và ngoài trời

VẰNG VẶC TRĂNG THU

VẰNG VẶC TRĂNG THU
(Kính viếng hương hồn mẹ)


Gom góp khổ đau cả một đời
Nhẹ nhàng trút bỏ chút tàn hơi
Bình an trong dạ thôi hồi khóc 
Thanh thản trên môi thoáng nụ cười 
Nghĩa nặng bà trao luôn thắm đẫm
Tình thâm cụ để mãi xanh tươi
Hương hồn mẹ hỡi, xin yên nghỉ 
Vằng vặc trăng thu sáng giữa trời.


Phan Tự Trí

NGUYỆN SANH TÂY PHƯƠNG
“Vọng bái hương linh Mẹ”


Thong dong cưỡi hạc Mẹ đi rồi
Sầu thảm thu đong lạnh đất trời
Thanh Hóa mây buồn màu ảm đạm
Biên Hòa nước tủi giọt chơi vơi
Tương phùng cõi tạm đà bao mấy
Giã biệt hồng trần quá chín mươi
Vọng bái tâm dâng lời niệm tiễn
Hoa khai tiếp dẫn đón linh người.


Lê Đăng Mành

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, trong nhà

CHÈ TRÔI NƯỚC

CHÈ TRÔI NƯỚC
Thoáng nhìn da mật trượt hoa khôi 
Mới biết rằng em phận nổi trôi
Ngon mặt để tim chàng mãi đắm
Ngọt lòng cho dáng chị thêm tươi
Vài dây dừa nạo dòn răng nhé
Một chút mè rang điếc mũi thôi
Đường, muối, đậu, gừng…nên nỗi nhớ
Đi xa còn hẹn phải về…xơi.

PHAN TỰ TRÍ - 03/10/2015
NHÀ TÔI



Lặng lẽ khiêm nhường chẳng tự kiêu
Khen em nhận ít chỉ cho nhiều
Nhớ khi lều cỏ nào treo rá
Bởi có tim vàng khỏi thủng niêu
Đói khổ chung lưng từng sớm tối 
Gian nan đấu cật những khuya chiều
Hớp hồn ấy vậy ngày xưa ngỡ …
Tán mãi đôi hồi tưởng chẳng xiêu !

Tán mãi đôi hồi tưởng chẳng xiêu
Yêu anh đâu phải chỗ người siêu:
Xênh xang áo mão - hàng quơ rác
Khệnh khạng chức quyền - hạng vét niêu
Tự nhận vợ chồng vui chẳng ít
Quàng vơ con cháu khổ không nhiều
Nách mang tay xách cho bầy ổ
Đầm ấm, danh thơm – quả đáng chiều./.

03/10/2015 – Phan Tự Trí

CÁNH CÒ

CÁNH CÒ
Chấp chới chao nghiêng những bóng cò
Cần cù xúc tép vạn đời cho
Bên cô tát nước vui câu hát
Cạnh chú chăn trâu lắng điệu hò
Đêm xuống trăng vàng loang bến nước
Chiều buông thóc mẩy đẫm con đò
Từ khi thôn xóm lên đô thị
Hun hút trời xanh vắng cánh cò.

Hun hút trời xanh vắng cánh cò
Thị thành sao muỗi cứ vo vo
Xưa xông tóc xoã hương bồ kết
Giờ chạt da nồng vị phốt pho
Xôi nếp trăm mùi sen dứa mít …
Mì tôm vạn thứ cá cua bò…
Đang khi nhang khói dâng tiên tổ
Chạnh nhớ trong mơ loáng cánh cò.

Phan Tự Trí 
Trong hình ảnh có thể có: chim, bầu trời, ngoài trời và thiên nhiên
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, cỏ, ngoài trời và thiên nhiên
Không có văn bản thay thế tự động nào.

BỐN MƯƠI MÙA THU


BỐN MƯƠI MÙA THU 
(Tập Kiều)
(Kỷ niệm 40 năm ngày sinh con trai 
Phan Tự Dũng – 30-9-1976 – 30-9-2016)

Bốn mươi mùa lá thu bay
Bao nhiêu cuộc bể dâu vày đó con!
Xương mai dẫu có rũ mòn
Ngậm cười chín suối xin còn thơm lây
Nhớ từ khi hãy thơ ngây
Đĩa dầu vơi nước mắt đầy năm canh
Xót thay đào lý một cành
Một mình mình biết một mình mình hay
Một mình âm ỷ đêm chầy
Kiếp sau họa thấy kiếp này hẳn thôi
Dạ đài cách mặt khuất lời
Con về ba mẹ thương hoài… hôm nay
Bốn mươi mùa lá thu bay…

Ba Trí
Biên Hòa – 30-9-2016


KHOẢNH KHẮC HIẾM HOI

Khoảnh khắc mà sao mãi đợi chờ
Trời chưa tỉnh giấc vẫn còn mơ
Tình ru biết mấy lời chưa thỏa
Nghĩa bện bao nhiêu mối mới vừa.
Một cặp tình nhân thề thốt với...
Đôi vầng nhật nguyệt chứng minh cho...
Âm đang treo khẽ chùng câu hát
Dương sắp lặn bùng cháy ý thơ !


(ảnh mạng)
Đây là bức ảnh mà nhiếp ảnh gia người Đức đã mất 62 ngày chờ đợi với 16 camera hoạt động mới chụp được giây phút có mặt của cả mặt trời và mặt trăng.


XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...