Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

MÃI CÀNG THƯƠNG

MÃI CÀNG THƯƠNG
(Kính tặng các thầy cô,
Nhân kỷ niệm ngày nhà giáo VN 20 tháng 11)

Văn hay chữ tốt dẫu nên chương
Trọng đạo tôn sư vốn lẽ thường
Phấn trắng bao năm còn nhớ lớp
Đầu xanh mấy lứa vẫn yêu trường
Đò ngang mải miết đưa từng chuyến
Đời dọc say sưa dẫn mỗi đường
Nhờ có thầy cô ta đến bến
Trông vời sóng bạc mãi càng thương !

PHAN TỰ TRÍ – 2017

Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

ĐAU CUỘC TÂN HOAN

ĐAU CUỘC TÂN HOAN
(Họa thơ Nguyễn Gia Khanh)

Một đời dâu bể rõ vô đoan
Khi giữa thiều quang én lạc đàn
Thằng bán tơ kia giăng mối họa
Lũ buôn thịt đó bẫy dây oan
Thi cầm vùi tiết đâu lạc thú
Hương sắc lỡ duyên chẳng khải toàn
Trăng bạc lời nguyền thêm tủi hổ
Đoạn trường đau quá cuộc tân hoan.

Phan Tự Trí

NGẪM NỖI KIỀU XƯA

Phong trần buộc lấy kiếp đa đoan
Để giấc ba sinh nghẹn tiếng đàn
Dạ ngọc duyên thề vầng nguyệt tỏ
Thân vàng kiếp chuộc cảnh nhà oan
Hiếu tình một gánh khôn đầy cả
Tài mệnh hai phương khó vẹn toàn
Ngẫm nỗi Kiều xưa lòng chợt hiểu
Thang đời cũng lắm nhịp bi hoan.

Nguyễn Gia Khanh


THUỞ ẤY - TƠ TRỜI

THUỞ ẤY - TƠ TRỜI
(họa CHÂN TRỜI KÝ ỨC Trương Đức Hạnh)

Rối lòng nào biết ngỏ cùng em
Thao thức canh khuya lá động rèm
Mây nắng mới in eo dáng dịu
Rêu sương còn ấm gót chân mềm
Có êm giấc mộng bên màn ấm
Hay chợt cơn mơ giữa trướng đềm
Vương mãi tơ trời hương ngát tỏa
Tiếng gà xao xác nhớ : à đêm.

Phan Tự Trí
07112017

CHÂN TRỜI KÝ ỨC
Nhớ thuở ban đầu vuốt tóc em
Hằng Nga trải mộng gió hôn rèm
Nụ tình chúm chím duyên tình mọng
Suối ngọc xôn xao cánh ngọc mềm
Kỷ niệm quay về bao thắm thiết
Thuyền yêu bỗng nhớ lắm êm đềm
Góc vườn hò hẹn hoa vừa nở
Giấc điệp trăng cười rực bóng đêm.

06112017
Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang cười, mọi người đang đứng, hoa, cây, bộ vét, thực vật và ngoài trời

Thứ Tư, 8 tháng 11, 2017

CẢM ƠN

CẢM ƠN
(mọi người đã chúc mừng SN Tu Tri Phan)

Thương gửi lời yêu đến mọi người
Bạn bè con cháu ghé thăm tôi
Hoa mừng xuyên mạng vui lời chúc
Rượu cụng tràn ly thắm nụ cười
Gần gũi tay cầm mà bổi hổi
Xa xôi mắt vọng những bồi hồi
Buồng tim xin giữ nào phai được
Tình cảm đời trao quá tuyệt vời !

Tình cảm đời trao quá tuyệt vời !
Hoa mừng qua mạng thấy thêm tươi
Lâng lâng mạch huyết ngân trong quản
Vằng vặc vầng trăng trải giữa trời
Nỗi khổ sẻ san càng vợi bớt
Niềm vui chia sớt lại nhân đôi
Chẳng biết lấy chi đền đáp được
Xin gửi lời yêu đến mọi người !

PHAN TỰ TRÍ – 08-11-2016/2017
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, trong nhà
Trong hình ảnh có thể có: hoa
Trong hình ảnh có thể có: hoa và ngoài trời
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, hoa
Trong hình ảnh có thể có: 2 người, hoa
Trong hình ảnh có thể có: 6 người, mọi người đang cười, mọi người đang đứng

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

ĐÔNG VỀ

ĐÔNG VỀ
Năm năm! vừa mới phải không em!
Đông đã về lay gió động rèm
Buốt dạ nhịp đời tưa bão sáng
Não lòng tiếng vạc ướt trời đêm
Tưởng mòn ý chí chân thêm mỏi
May thắm tình yêu đá lại mềm
Thả bút canh tàn chưa chớp mộng
Hạt trăng rười rượi rải bên thềm.

PTT – 5 năm đăng hình, vào đông 2017

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, đang đứng, thực vật và ngoài trời

Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, chim và ngoài trời

Trong hình ảnh có thể có: ngoài trời

Thứ Tư, 1 tháng 11, 2017

HẠT SƯƠNG

HẠT SƯƠNG
(Tặng cháu Ái Hạnh, nhân sinh nhật 01/11)

Mình em như hạt sương thôi
Chỉ mong được ấm giấc đời ... long lanh
Tâm tư mang nặng đầu cành
Ánh bình minh nhắc tan nhanh thôi mà
Để rồi hơi nước đêm sa
Đồng quy vũ trụ chan hòa vào sương
Để rồi bao nhớ bao thương
Tan vào mây biếc vô thường hư không
Không màu không vị sương trong
Mà người lại nhắc thầm mong sương về
Mặn mòi giọt lệ canh khuya
Thì ra sương lạnh đời chia nhé mình!

PTT – 01/11/2017
Không có văn bản thay thế tự động nào.

Trong hình ảnh có thể có: hoa

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...