Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017
Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017
Tranh thơ
HOA ...
(Tặng vợ yêu - 8 tháng 3 năm 2017)
Hồi xưa mẹ bảo có duyên ngầm
Buông xõa đâu cần đến ngọc trâm
Suối tóc thoảng thơm mặc nắng đổ
Làn da mịn trắng kệ mưa dầm
Gian nan mình biết luôn cười nụ
Đau khổ ai hay chỉ khóc thầm
Thoáng chốc bốn mươi mùa có lẻ
Chụm đầu ngát mãi mái HOA RÂM.
Phan Tự Trí – 8/3/2017
Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017
Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017
Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017
Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017
TRĂNG, HOA
TRĂNG, HOA
Còn lại đài trơ giữa lá cành,
Trăng mòn nửa mảnh dán trời xanh
Tinh mơ nhụy ngát mời ong nhạy,
Rạng sáng lưng còng thỉnh cuội nhanh.
Náo nức tình buông hoa ghẹo nguyệt,
Lơ mơ ý thả gió lay mành
Canh tàn ngơ ngác vần thơ lạc
Lúi húi đi tìm phận mỏng manh.
PHAN TỰ TRÍ – 16/3/2017
(mùa hoa lộc vừng+trăng rạng sáng
19/2 Đinh Dậu)
Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2017
Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017
Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017
Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ
Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...
-
YÊU VÌ NGỌN BÚT Trên trời thiên lý cánh bằng bay Âu tự nghìn xưa cũng thế này Thơ túi siêng gom càng chóng chặt Rượu bầu biếng nh...
-
NỖI CÔ ĐƠN – Thơ xướng họa; Phan Tự Trí cùng các thi hữu Nguyễn Huy Khôi , Trần Lệ Khánh, Trần Như Tùng, Trương Ngọc Thạch, Phạm Duy Lươ...
-
VÔ CÙNG Mới hay vũ trụ thiệt vô cùng Ngọn gió nao cành để lá rung Danh vọng cuồng say qua mấy bận Tiền tài hoang úa biết bao vu...