NẾT XƯA
Mặc nguyệt vô tình với thế gian
Dáng xưa lưu mãi dẫu phai tàn.
Bao nhiêu tài tử, lòng đâu thiết
Biết mấy giai nhân, dạ chẳng màng
Thương bữa thẹn thùng làn thủy mạc
Nhớ hồi rạo rực ánh dung quang
Trong ta em mãi như ngày ấy
Phẩm hạnh một đời nết thục đoan .
Dáng xưa lưu mãi dẫu phai tàn.
Bao nhiêu tài tử, lòng đâu thiết
Biết mấy giai nhân, dạ chẳng màng
Thương bữa thẹn thùng làn thủy mạc
Nhớ hồi rạo rực ánh dung quang
Trong ta em mãi như ngày ấy
Phẩm hạnh một đời nết thục đoan .
PHAN TỰ TRÍ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét