BỐN MƯƠI NĂM
Qua cửa - bóng câu bốn chục năm
Tình trăng như mãi cứ đêm
rằm
Mặc cho mưa gió dồn mây
xám
Thây kệ bể dâu trộn cát
lầm
Cảm nghĩa Ngưu Chàng buông
tiếng hỏi
Tri ân Chức Ả gửi lời thăm
Mốt mai tóc bạc còn đâu rụng
Cũng đáng đời ta hết ruột
tằm.
Phan Tự Trí – 01/11/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét