RÁNG
Còn hơi thì ráng viết cho vui
Kẻo để thời trôi lại ngậm ngùi
Chẳng được nương đầu khoe khóe hạnh
Thì đành tựa gối dấu làn môi
Rau tươi chợ ngái gian hàng úa
Ngựa xấu đường xa nước kiệu hồi
Cũng được mấy vần trang trải chút
Nợ tình chưa biết trả cho ai !
Phan Tự Trí – 03/11/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét