THÊM NGỌT GIẾNG LÀNG
(họa thơ Trần Như Tùng)
Trời yên cảnh vật cũng vơi sầu
Ngọn gió âm thầm ghé những đâu
Được lắng điệu hò vui điện Quảng
Rồi nghe câu dặm ấm dòng Ngâu.
Qua rồi một thuở dầm cay đắng
Đã hết bao đời ngậm xót đau.
Thương, giận đôi hồi nay thiện cảm
Giếng làng thêm ngọt dễ gần nhau.
Phan Tự Trí
ĐÔI BỜ NHẬT NGUYỆT
Trăng dấu mây xanh thả giọt sầu
Đông về, màu xám đến từ đâu.
Chẳng do nhen nhóm mầm nơi bấc
Thì hẳn nâng niu gốc chốn ngâu.
Vũ trụ xoay vần nuôi chí lớn
Đất trời giao cảm giảm niềm đau.
Đôi bờ nhật nguyệt tình trong sáng
Hướng mọi tâm hồn xích lại nhau.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét