TRÀN MỘNG
(Họa thơ CBG)
Chẳng lẽ kia rồi tiếng suối reo
Nôn nao người cũng rộn tay chèo
Phải đâu tình ít mà giăng bẫy
Nào kể thưa giàn cậy giải leo
Chiều đến khói thơm trùm mái rạ
Trăng lên cá rửng giỡn ao bèo
Về khuya đẫm gối đang tràn mộng
Những tưởng sương lành nhẹ gió reo.
Phan Tự Trí
CÒN REO
Có ai lắng tiếng nắng vàng reo?
Mây chớ ghen tuông giở thói chèo…
Chắc cặp chim sâu tưng bước nhảy
Phải đôi bướm trắng lượn giàn leo
Lá rung nhè nhẹ vời con nước
Gió thoảng run run phớt mặt bèo
Còn sắc, còn hương, còn thánh thót
Chờ ta nghe nhé…sợi hồng reo !
CAO BỒI GIÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét