Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

DÁNG NGOẠI- Thơ xướng họa

DÁNG NGOẠI
Họa thơ Trần Như Tùng

Vó rảo cát bồi* miết tới đây
Xót trông vóc hạc ngoại hao gầy.
Lưng còng giữa ruộng cùng mưa nắng
Tóc bạc bên vườn với cỏ cây.
Muối mặn sao đành chia mối gió
Cay gừng đâu nỡ xẻ đường mây.
Giờ đây giũ hết bao hờn tủi
Để nhớ để thương cạn lại đầy.

Phan Tự Trí

* ca dao:
Đường dài ngựa chạy cát bay
Em về quê ngoại mấy ngày tới nơi
Đường dài ngựa chạy cát bồi
Em về quê ngoại một hồi tới nơi.

VỀ QUÊ NỘI

Bầm ơi ! ngàn dặm gái về đây
Tóc mẹ bạc phơ vóc dáng gầy.
Còn góp lửa hồng nương bếp rạ
Lại đưa tay héo chỉ vườn cây.
Bồi hồi kí ức người nương bãi
Rạo rực tâm hồn kẻ nước mây.
Lạc bước đem thân nơi đất khách
Hướng trời quê nội lệ vơi đầy.

Trần Như Tùng

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, cận cảnh




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...