THÓI
ĐỜI
Đã
lắm bạc bôi trơn
Qua
rồi có gì hơn
Cớ
chi mà bối rối
Biết
vậy cứ bồn chồn
Nhọ
mặt rồi vào hội
Lấm
đầu đợi tới cơn
Xưa
nay người thế cả
Sao
thấy mình cô đơn!
Phan
Tự Trí – 01/10/2015
Một mình lặng ngắm bóng nga
|
Một
lời đau đớn châu sa mấy hàng
|
Lòng con gửi áng mây Hàng
|
Đường
kia nỗi nọ ngổn ngang bời bời
|
Nén hương đến trước Phật đài
|
Cõi
trần nay được thấy người cửu nguyên
|
Thấm thoắt đã ngoại sáu niên
|
Khói
trầm cao thấp tiếng huyền gần xa
|
Dẫu nay huyên cỗi xuân già
|
Mây
bay hạc lánh mãi là thương con!
Ba Trí của con
|
Người đâu gặp gỡ làm chi
|
0181
|
Tin xuân
đâu dễ đi về cho năng
|
0368
|
Nàng trong thềm quế cung trăng
|
1339
|
Một lời
cũng đã tiếng rằng tương tri
|
0460
|
Mây Tần khoá kín song the
|
0249
|
Bóng trăng
đã xế hoa lê lại gần
|
0438
|
Sương in mặt, tuyết pha thân
|
0189
|
Còn ngờ giấc
mộng đêm xuân mơ màng
|
0440
|
Chén hà sánh giọng quỳnh tương
|
0453
|
Dẫu không
ngó ý cũng vương tơ lòng
|
2242
|
Hoa hương càng tỏ thức hồng
|
0497
|
Càng xôi vẻ
ngọc, càng lồng biếc sen
|
1384
|
Bây giờ ván đã đóng thuyền
|
2801
|
Tiếc cho hạt
ngọc Lam Điền mới đông…
|
3204
|
Trời ơi sao để mây trôi
|
Nước ơi sao để lứa đôi dạt bèo
|
Bây giờ ngả nón trông theo
|
Chân cầu nước xiết trăng gieo nỗi buồn
|
Lời ca da diết đầu non
|
Dáng em thơ thẩn đâu còn thướt tha
|
Thì em cứ đợi – trăng tà
|
Kiếp này chưa đặng âu là kiếp sau
|
Xin trời đừng thả hương cau
|
Thương em bối rối dây trầu xuân xưa.
|
Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...