Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

TÌNH QUÊ

TÌNH QUÊ

Lâu rồi trở lại với miền quê
Kẽo kẹt trưa chùng tiếng võng tre
Mấy quãng mương làng giăng lái lái
Vài dòng kênh xáng cất te te
Con đò nép gió neo đầu bến
Tiếng cuốc dầm mưa lạc cuối hè
Một giọng ru hời xao xóm mạc
Nao lòng nghĩ tới mắt hoe hoe!

PHAN TỰ TRÍ

Lái, te – từ địa phương: chỉ lưới, te, dụng cụ đánh bắt cá.
Có câu đối, mấy anh học trò đi học về trên đê, diễu anh đánh cá dưới sông, đọc:
            Te te lái lái, phải thua dái học trò
Anh đánh cá không chịu thua:
            Trự nghịa văn chương, chẳng bằng xương cá lẹp. 

(chữ nghĩa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...