Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017

NHÀ TÔI



Lặng lẽ khiêm nhường chẳng tự kiêu
Khen em nhận ít chỉ cho nhiều
Nhớ khi lều cỏ nào treo rá
Bởi có tim vàng khỏi thủng niêu
Đói khổ chung lưng từng sớm tối 
Gian nan đấu cật những khuya chiều
Hớp hồn ấy vậy ngày xưa ngỡ …
Tán mãi đôi hồi tưởng chẳng xiêu !

Tán mãi đôi hồi tưởng chẳng xiêu
Yêu anh đâu phải chỗ người siêu:
Xênh xang áo mão - hàng quơ rác
Khệnh khạng chức quyền - hạng vét niêu
Tự nhận vợ chồng vui chẳng ít
Quàng vơ con cháu khổ không nhiều
Nách mang tay xách cho bầy ổ
Đầm ấm, danh thơm – quả đáng chiều./.

03/10/2015 – Phan Tự Trí

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...