Thứ Ba, 23 tháng 1, 2018

THƯƠNG VÀ CÁC BÀI HỌA

THƯƠNG
(Điệp từ thương - Xin chữ Tố Như)

Giông tố nào thương thế hỡi chàng
Thương sao cho vẹn đó thì thương
Cành dương giọt nhớ thương trầm gối
Vó ngựa câu thương thấm đoạn trường
Đang lúc người thương thì bớt giận
Đến thì hoa nở lại càng thương
Chữ thương đáng giá muôn vàn đó
Hẹn ngọc thương ai nỡ hứa vàng.

Phan Tự Trí – 22-01-2018

CÁC BÀI HỌA

 THƯƠNG
      "Y đề"

Bao thương cho thỏa tấm tình chàng?
Đắm đuối lòng yêu mãi vẫn thương!
Thương ngọn đèn chong nơi trướng gấm
Thương vầng trăng dãi chốn sa trường!
Phòng the chốt cửa,...thương hồn quạnh
Ngõ ái cài then,...xót tấm thương!
Dầy nhân, dầy đức, dầy thương nhớ
Nặng nghĩa thương nhau ấm dạ vàng!

Nguyễn Huy Khôi      1-2018

 CHỮ HÓA VÀNG

 "Nhà ta quý chữ hơn vàng"...
                 (Nguyễn Bính)

Chẳng kể nàng thương,chẳng kể chàng
Thương đời hàn"sĩ"...thậm niềm thương!
Thương hồn thơ "cạn",...khô phòng quạnh
Thương bóng mình câm,...nẫu dạ trường!
Thương ảo yêu hư,...nhìn thấu xót
Nhớ giăng mong gió,...ngẫm mà thương!
Khéo "dư"nước mắt thương...muôn nỗi...
Kẻ sĩ thương nhau- chữ hóa vàng!

 Nguyễn Huy Khôi 1-2018


    
TÁM THƯƠNG
“họa 3 vần”
Yêu thương ý thiếp với tình chàng
Thương mãi trăm năm chẳng lỡ làng
Thương bạn dầm thân nơi khói lửa
Thương em dưỡng trí chốn sa trường
Vỗ về thương cảm dù già cỗi
Thương mến chăm nom dẫu bẽ bàng
Thương nghĩa tào khang cùng tuế nguyệt
Keo sơn thương quý sắc hơn vàng.

Như Thị

THƯƠNG

Thương nhớ bao năm một bóng chàng
Lòng hoài mang nặng nỗi yêu thương
Thương thời đuổi bướm bên hàng giậu
Thương phút trao thơ cạnh cổng trường
Thương quá những đêm chung giấc mộng
Mơ về cuộc sống trọn tình thương
Xa rồi lòng ngập bao thương tiếc
Đời vắng người thương, sắc võ vàng.

Sông Thu


LỜI THƯƠNG

Làng thương từ nhỏ lớn bên chàng
Đã đọng nơi lòng những những thương.
Nhà cửa thương tâm trầm gánh nặng
Mẹ già thương tật thức canh trường.
Mến thương nghĩa trúc nên hờn giận
Hờn giận tình mai cứ mến thương.
Phận gái chịu thương chờ ngỏ ý
Lời thương người hỡi quý hơn vàng .


Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...