Thứ Tư, 24 tháng 1, 2018

XUÂN TÀN (họa thơ Nguyễn Gia Khanh)


 XUÂN TÀN
(Ngũ độ thanh)

Người đâu mới gặp nỡ đi rồi
Trở gót xuân tàn mãn cuộc chơi
Huyết quản tim nồng trao võng hạc
Làn hương gối mộng gửi mây trời
Nàng ơi nỗi nhớ đau vàng úa
Bạn hỡi niềm thương ứa đỏ tươi
Hỏi én bao giờ đan cõi lạc
Thiều quang chín chục đã xa vời.

                  Phan Tự Trí


 THỎA CHƠI
(Ngũ độ thanh)

Cả một mùa xuân nữa đến rồi
Gươm cùn gót cỏ dạo mà chơi
Đà hay tuổi ngọc vùi bên gối
Dẫu hiểu chiều hoang gọi cuối trời
Lửa mộng còn khơi màu mắt huyễn
Hương lòng vẫn ủ đóa hồng tươi
Vần thơ ấm mãi cùng tri kỷ
Chẳng chốn Bồng lai cũng tuyệt vời.

                 Nguyễn Gia Khanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...