Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

CHẲNG MƠ...

CHẲNG MƠ, ĐÀO

Đi đâu ? vợ đuổi tuốt sang Lào!     
Không lẽ chia lìa: Khó lắm! Chao !
Cảnh đã nước này, đành quá cảnh
Lao rồi chiêu ấy, phải theo lao !     
Bơ vơ trăng khách, chơi cùng cuội
Đơn chiếc cung người, bạn với sao
Đến lạy em thôi ! xin trở lại !
Thà cho đêm lạnh chẳng Mơ, Đào !


Phan Tự Trí  - 7/10/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...