SAO ĐÀNH
Người đi bỏ lại ánh dương
tà
Nỡ để đơn hình ta với ta
Đã vướng tơ lan nơi vạn
phúc
Còn lưu duyên điệp xứ ngàn
hoa
Mơ màng dáng ngọc nào phai
được
Hư ảo hương tình chẳng thoáng
qua
Đã quá nửa đời chênh bóng
nguyệt
Sao đành đau đáu mãi trời
xa.
Phan Tự Trí – 22/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét