Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

TÓC NÀO CHẲNG BẠC

TÓC NÀO CHẲNG BẠC

Gió nắng thường xuyên xối đỉnh đầu
Tóc nào chẳng bạc, chẳng hư sâu
Bao nhiêu năm tháng nâng ly đắng
Là bấy thời gian ngậm chén sầu
Ngắn ngủi trời quang tươi dáng ngọc
Lê thê đất lạnh đẫm dòng châu
Còn may khuya sớm vui chồng vợ
Dẫu vượt non ngàn mãi có nhau.

Phan Tự Trí – 28/10/2015


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...