HÒN TRỐNG MÁI
Muôn đời trống
mái vẫn bên nhau
Ai biết họ từng
trải đớn đau
Ánh mắt
nguyên tâm còn thấm cảm
Nụ hôn hóa
thạch vẫn tươi màu
Non mòn tóc bạc
dòng lâm thủy
Biển cạn sóng
trầm cánh hải âu
Mây trắng ngang
trời buông nỗi nhớ
Chòng chành
hậu thế cánh buồm nâu.
Phan
Tự Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét