Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2017

RÁNG
“Luật bằng vần trắc” Nhất vận Họa thơ Như Thị

Dày công chăm bẵm sờn mưa nắng
Vẫn ước trời yên và biển lặng
Tưởng được đầu năm cải số vàng
Vậy mà cuối vụ hoàn tay trắng
Trên bàn nghiên bút đã tàn hoang
Dưới án sách đèn giờ quạnh vắng
Thi hữu ra bài biết họa răng?
Vài câu ráng nặn dù thơ đắng.


Đông Thái Phan Tự Trí

BÌNH THƯỜNG TÂM!
“Luật bằng vần trắc” Nhất vận

Tiêu dao tay nhặt làn mây trắng
Vọc bóng tà huy cầm tĩnh lặng
Rõ biết cuộc đời tợ tuyết băng
Nhìn xem danh lợi như hoa nắng
La cà mấy độ bước xăng văng
Ẩn dật bao ngày ngồi quạnh vắng
Được mất thua hơn chẳng ví bằng
Bình tâm giữa ngọt bùi cay đắng!

NHƯ THỊ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...