Chủ Nhật, 11 tháng 6, 2017

KHIÊM NHƯỜNG (họa thơ LĐM)

KHIÊM NHƯỜNG
(họa thơ LĐM)

Dẫu không ra mặt đã thầm thương.
Nối mạng cùng thơ khắp bốn phương.
Giỏi tựa Gu gồ còn học lớp
Tài như Fây búc cũng theo trường
Giữa non Thái lại quên nghiêng nón
Bên cụ Bành sao dám đọ lường
Muôn dặm sàng khôn chăm chỉ nhặt...
Ở đâu bạn hỏi vẫn lên đường.

Ở đâu bạn hỏi vẫn lên đường.
Mong cố đừng sai chuyến ngược Lường
Bớt lửa cơm thơm... nhờ bớt giận
Thêm lòng thơ ngát... lại càng thương
Thâm tình thấm nặng xuyên miền thẳm
Bạc nghĩa thầm đau suốt dặm trường.
Chẳng có hơn gì thôi chấp ngã.
Hãy vì thơm cảo ngát ngàn phương !

Phan Tự Trí

CẢM THÁN

Xuống chiếu thơ ngồi để hiểu thương
Đem tình cảm gởi đến muôn phương
Đã từng khốn quẫn vì đau đớn
Nên phải chơ vơ giữa đoạn trường
Về với tao nhân không mặc cả
Đi theo thi hữu chẳng so lường
Một đời khiêm hạ chăm cầu học
Nhàn tản cùng tôi suốt chặng đường

Nhàn tản cùng tôi suốt chặng đường
Nào khoe thấy biết dợm đo lường
Vần niêm đã cũ còn kênh kiệu
Câu chữ thì mòn lại khó thương
Bát cú thôi xao mong bất diệt
Thất ngôn xướng họa ước miên trường
Nhìn em thơ mới trồng tươi thắm
Nẩy lộc nứt mầm khắp bốn phương.

Lê Đăng Mành







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ

Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí  kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...