TIẾC
Tiếc quá sao anh lại hóa rồng
Bỏ bầy em lại biết ai trông
Triệu năm thoáng chốc còn vương mộng
Hạt ngọc lung linh cứ xót lòng.
(Được chú Nguyễn Tường cho thưởng lãm viên ngọc trai thật đẹp)
Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét