TRĨU CÀNH
Cớ sao bảo nhẹ như mây
Hãy xem thông cũng oằn cây trĩu cành
Phải chăng gió lặng vô tình
Để cho bông trắng làm thinh giữa trời.
Đây là bài thơ của cháu Phan Tự Trí kính viếng ông chú Trịnh Đức Trình. XIN NGƯỜI YÊN NGHỈ Trời đông sướt mướt thả dòng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét